Đừng đùa với CO2

Crowcon Blog# 8: Đừng coi thường Carbon Dioxide – làm thế nào để giữ an toàn?

Carbon dioxide là thành phần của không khí bình thường, khoảng 0,037%. Tuy nhiên, nó có thể được sinh ra từ việc đốt nhiên liệu hoá thạch và các phản ứng hóa học khác, và là một thành phần phổ biến trong sản xuất nhiều sản phẩm tiêu dùng, đặc biệt là sản xuất bia và các đồ uống có ga, làm việc trong những môi trường này có nguy cơ tiếp xúc với nồng độ cao hơn mức tiêu chuẩn. Ở mức cao, CO2 gây nguy cơ ngạt thở, và nó cũng là khí độc tạo ra những nguy hiểm tiềm tàng.

Lỗi phổ biến khi mọi người nghĩ rằng CO2 có thể được phát hiện ra bởi mùi hoặc hương vị; Sự thật không phải thế. Một quan niệm sai lầm khác là theo dõi nồng độ oxy (O2) coi như là một biện pháp hiệu quả cảnh báo CO2. Sự phụ thuộc vào việc theo dõi nồng độ O2 chống lại carbon dioxide đã dẫn đến tử vong. Không thể theo dõi được nồng độ CO2 trừ khi sử dụng thiết bị phát hiện thích hợp.

Nguy hiểm tiềm tàng với khí CO2 trong môi trường công nghiệp
Nguy hiểm tiềm tàng với khí CO2 trong môi trường công nghiệp

Tiếp xúc ít hơn 0.5% theo thể tích CO2 đã gây độc cho cơ thể , trong khi nồng độ lớn hơn 10% theo thể tích có thể dẫn đến tử vong, bất kể nồng độ Oxy khi đó là bao nhiêu. Bởi vì khí CO2 là hoàn toàn không mùi và không màu, không có bất kỳ dấu hiệu nguy hiểm nào cho đến khi quá muộn.

Các hệ thống đầu đo khí cố định có thể được sử dụng để giám sát một khu vực có nguy cơ bị tích tụ CO2. Các hệ thống như vậy thường bao gồm một hoặc nhiều đầu dò “đầu” được kết nối với một bảng điều khiển riêng biệt. Nếu một máy phát hiện nồng độ khí độ CO2 đã đến mức nguy hiểm, quạt hút được tự động kích hoạt và còi báo động hoặc các đèn hiệu dẫn đường cũng có thể được kích hoạt để cảnh báo người lao động di chuyển khỏi khu vực nguy hiểm. Tuy nhiên, vẫn không đủ để bảo đảm cá nhân người lao động có thể chống lại sự tiếp xúc với khí độc. Đối việc này, mỗi người lao động phải có được thiết bị giám sát riêng.

Tiếp xúc thường xuyên này thường được xác định theo hai cách:

  • 1 – Giới Hạn Tiếp Xúc ngắn hạn (STEL) – Nồng độ tối đa cho phép trong một khoảng thời gian ngắn, thường là 15 phút
  • 2 – Giới Hạn tiếp Xúc Nghiệm Dài Hạn (LTEL) – Được tính bằng thời gian trung bình 8 giờ (TWA)

Tôi đã thảo luận về TWA trong blog trước của tôi, nhưng nói tóm lại, khái niệm này dựa trên mức tiếp xúc trung bình của công nhân trong 8 giờ một ngày. Nó cho phép thời gian tiếp xúc vượt quá giới hạn TWA, nhưng chỉ khi STEL không vượt quá hoặc dưới mức giới hạn tiếp xúc. Tại Anh, TWA cho CO2 được đặt ở mức 0,5%, và STEL ở mức 1,5%, và các mức này được thi hành theo quy chế. Mặc dù các mức quy định có thể thay đổi một chút, các giới hạn tương tự cũng được thi hành ở các khu vực khác.

Để đảm bảo sự tiếp xúc của người lao động vẫn còn dưới mức giới hạn tiếp xúc cho phép, cần phải theo dõi nồng độ CO2 mà mỗi người lao động được phép tiếp xúc, bằng cách sử dụng một máy đo khí cá nhân phù hợp

Trans by Mr. Manh # TESIN VIETNAM

Related Post

Trả lời